Sơn Tăng
Ở núi am lá dựng cheo leo
Cửa rách màn tưa nát phận nghèo
Nửa đêm mưa tạnh nhìn xuyên suốt
Một khoảng trời trong trăng sáng treo
Chú Tiểu
Ở núi thanh tịnh một am mây
Ngày lắng, lòng không bợn gió lay
Khách trần đến viếng, thầy đi vắng
Chú tiểu vô tình cứ ngủ say
TRẦN BÁCH LINH