Nhớ Cha
Chiều nâng ba chén cơm đầy
Nhớ cha quay quắt những ngày thê lương
Cháo đong loăng nhạt ưu buồn
Đủ vui cái dạ lưng chừng xôn xao
Sáng ngồi tán gẫu tào lao
Ly cà phê đá ngọt ngào rộn vui
Nhớ cha năm tháng bùi ngùi
Điểm tâm khoai sắn rồi thôi đi nằm
Trưa nghe nhạc nhẹ rung ngân
Bài ca xứ Huế chạnh ḷng ai xa
Con thèm bên cạnh có cha
Sớt chia nỗi nhớ quê nhà rêu phong
Đêm êm ấm gối phượng rồng
Nhớ cha lạnh lẽo ngày đông năm nào
Cha cười khi vận lao đao
Rách nghèo sao vẫn thanh cao vô chừng!
Một đời cha chỉ yêu thương
Không quen thù oán, chẳng buồn thở than
Cha ơi ! Sự thật phũ phàng:
Triêu dương đă tắt trên đàng con đi
Con giờ bay bổng múa may
Công danh sự nghiệp đủ đầy không vui
Bốn phương vắng bóng mặt trời
Khuya rơi nước mắt con ngồi nhớ cha.
MĂN ĐƯỜNG HỒNG